Bà không khỏi mỉm cười: “Hai đứa bé này thật là lanh lợi.” Rồi dừng lại bước chân.
Với tốc độ của hai tiểu cô nương này, bà không thể nào đuổi kịp, chi bằng đỡ tốn sức. Một lát nữa có người đến, bà còn phải tiếp tục biểu diễn.
Bà trốn sau một bụi cây rậm rạp, sau đó thầm nói: “Nghỉ ngơi một chút đi, một lát nữa còn phải tốn nhiều sức nữa.” Dù sao thì bà đã hoàn thành phần của mình, hai tiểu cô nương cũng đã qua.
Hứa Tuyết không biết ở nơi này phải cẩn thận như thế nào, chạy một hồi, thấy bà lão không đuổi theo, nàng liền dừng lại. Vừa hưng phấn vừa tức giận, nói: “Túi tiền đó chắc chắn là bà ta trộm, còn không dám đuổi theo. Hừ, dám uy hiếp chúng ta. Một lát nữa, ta sẽ kể lại tướng mạo của bà ta cho giám khảo, nhất định sẽ tìm ra được bà ta.”
Hứa Hi chỉ cười mà không nói gì.
Thực tế thư viện cũng không lớn lắm. Các nàng đi lâu như vậy chỉ vì giám khảo cố tình thiết kế một lộ tuyến, đi vòng vèo khiến đường có vẻ dài hơn. Chạy một hồi, khoảng một chén trà nhỏ sau, hai người đã nhìn thấy phía trước có một tòa nhà lớn, trên đó viết hai chữ "Trường thi".
“Đến rồi.” Hứa Tuyết rất vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT