Hứa Tuyết bị lời của Hứa Hi nói làm cho càng thêm khẩn trương.
Hứa Hi vỗ nhẹ vào tay nàng ấy, an ủi:
“Muội vốn dĩ ban đầu cũng không định đi học mà, chẳng qua thi không đậu thì cũng không có gì tổn thất, đúng không? Cứ nhẹ nhàng thôi, coi như đi dạo một chuyến, mở mang tầm mắt. Nếu không được, chúng ta lại quay về.”
Tính cách Hứa Tuyết vốn thiên chân hoạt bát, lại có chút vô tâm vô phổi. Nghe Hứa Hi nói vậy, nàng ấy lập tức thả lỏng, cười tươi như hoa:
“Đúng vậy, ta chính là đến đây chơi. Dù sao ta cũng không định đi học mà.”
Hứa Vĩnh Ích nhìn dáng vẻ thoải mái của nữ nhi, trong lòng không khỏi dâng lên nỗi lo âu.
Ban đầu, ông không mấy coi trọng việc nữ tử được học trong thư viện. Đối với ông, hai nữ hài tử mà học tập ở đây thì chi phí quả thực là một gánh nặng lớn, như tảng đá đè trên ngực. Thậm chí ông từng nghĩ nếu các nàng không được nhận vào, ít nhất ông cũng không phải tốn tiền. Nhưng giờ đây, nhìn dòng người đông đúc chen lấn, ai nấy đều quyết tâm giành giật cơ hội vào thư viện, ý nghĩ của ông dần thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play