Đồng Nhiên không có điều kiện để lớn lên như một bông hoa trong nhà kính. Những khó khăn trong cuộc sống đã rèn cho cậu khả năng chịu đựng mạnh mẽ. Dù vừa trải qua một cú sốc lớn, cậu vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Thấy Đồng Nhiên đã hoàn toàn bình tĩnh, Tân Tuyết cũng thở phào nhẹ nhõm. Cả hai đều ngầm hiểu không nhắc đến những chuyện không vui kia nữa, chỉ tập trung nói về buổi diễn hôm nay và sự kỳ diệu của ảo thuật.
Sau khi đánh chén xong nửa chiếc bánh ngọt, Tân Tuyết đứng dậy chuẩn bị ra về.
“Ngày mai lão Dương từ Ngân Sơn trở về, chị sẽ dẫn anh ấy đến xem em nhận giải.”
Trước đó không lâu, Dương Tín Niên đã dẫn đội đến căn cứ huấn luyện Ngân Sơn ở thành phố Diệp Cát, nếu không Tân Tuyết cũng chẳng qua chỗ Đồng Nhiên mỗi ngày thế này.
“Tốt quá rồi.” Đồng Nhiên chợt nghĩ đến một cảnh tượng nào đó, bật cười: “Nếu Lục Tư Nhàn cũng đến, biết đâu tại chỗ nhận họ hàng luôn. Em có nên chuẩn bị một bao lì xì cho cậu cháu trai hờ này không nhỉ?”
Tân Tuyết liếc cậu một cái: “Được đấy, chuẩn bị đi, chị xem em có dám đưa không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT