Chỉ cần nghĩ đến những hậu quả có thể xảy ra, trong lòng Đồng Nhiên đã bốc lửa. Nhưng cậu hiểu rõ, nếu để lộ một chút cảm xúc tức giận, sẽ chỉ làm Thi Chí thêm đắc ý, thậm chí còn cho hắn cơ hội chế giễu cậu không đủ bản lĩnh hoặc thiếu tinh thần của một ảo thuật gia.
Vì vậy, Đồng Nhiên chỉ hạ thấp mi mắt, nhàn nhạt nói: “Xem ra lần này không đúng rồi.”
Thi Chí cười khẩy, nửa đùa nửa thật: “Cậu còn muốn đúng? Muốn vào bệnh viện à?”
Đồng Nhiên cũng hùa theo: “Yên tâm đi, nếu tôi mà phải vào viện, chắc chắn sẽ không quên kiện anh đâu.”
Thi Chí thoáng cứng đờ, hắn đương nhiên không đủ gan để thực sự làm gì Đồng Nhiên, mục đích chỉ là khiến đối phương mất mặt. Nhưng không thể phủ nhận rằng, trong khoảnh khắc ấn tay Đồng Nhiên xuống, hắn thực sự đã có những ý nghĩ u ám không tiện nói ra.
Chính điều này làm ánh mắt hắn lộ vẻ bất an và chột dạ, dù ngoài miệng vẫn cố tỏ ra kiên cường: “Ha, nếu cậu sợ thì có thể bỏ cuộc.”
Đồng Nhiên không bỏ qua nét chột dạ trên mặt Thi Chí, trong lòng chợt lạnh đi. Thằng nhãi này đúng là dám nghĩ! Cơn tức giận trong lòng càng bùng lên, nhưng ngoài mặt lại nở nụ cười càng tươi hơn: “Tôi sợ hay không không quan trọng, quan trọng là anh có dám hay không thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT