Do tính chất công việc nên Đồng Nhiên đã đến New York không chỉ một lần, và đương nhiên cũng từng ghé thăm Quảng trường Thời Đại.
Tất cả những gì cậu nhìn thấy trước mắt đều giống hệt với những gì cậu nhớ.
Cậu chăm chú quan sát dòng người qua lại trên đường. Từ mái tóc cho đến làn da, mọi chi tiết đều sống động như thật, không khác gì chính cậu.
Không chỉ vậy, biểu cảm của họ cũng rất tự nhiên và phong phú: cô gái tóc nâu cầm cốc nước ngọt đang ngẩn người nhìn lên một màn hình quảng cáo, một thanh niên da màu cười đùa trên chiếc xe đạp màu vàng sáng, ném quả bóng tennis về phía bạn mình, trước một tòa nhà văn phòng gần đó, hai phụ nữ gốc Á mặc váy công sở được may đo cẩn thận, toát lên vẻ chỉn chu từ đầu đến chân.
Thậm chí, một đứa trẻ chạy vội va vào chân cậu, giọng nói non nớt với âm điệu mang đậm chất tiếng Tây Ban Nha.
“APP, những người này thực sự chỉ là dữ liệu thôi sao?” Đồng Nhiên không khỏi sinh ra một loại cảm giác kính sợ từ sâu thẳm.
“Cảnh tượng giả lập này không được cấu thành từ dữ liệu. Nguyên lý của nó vượt xa trình độ khoa học công nghệ tại vị diện của ký chủ. Ký chủ có thể coi họ như một loại thể năng lượng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT