Có phải vì anh ra tay giúp đỡ nên cô mới lễ phép gọi anh là “anh Quân Đình”?
Nhìn vào mắt anh, cô lại nói: “Quai Bảo ngủ rồi, em về đây.”
Quả nhiên đúng như anh dự đoán, cô đến đây là vì muốn ở cạnh con trai một lúc, cũng không muốn qua đêm ở chỗ này, đơn giản là thỏa mãn tâm nguyện của con mà thôi. Lục Quân Đình dí tàn thuốc vào trong gạt tàn, thời điểm Lâm Hi Vũ quay lưng, anh lên tiếng:
“Đợi một chút.”
Sống lưng Lâm Hi Vũ cứng đờ, dừng một chút mới quay đầu nhìn anh, cô gắng giữ giọng điệu bình tĩnh, hỏi: “Anh Quân Đình, còn có chuyện gì sao?”
Lục Quân Đình không suy nghĩ quá lâu, nói: “Ở đây khó gọi xe, để anh tiễn em.”
“. . .”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play