Người ngoài đều đánh giá Lục Quân Đình là loại người tâm cơ, thủ đoạn thâm sâu tàn nhẫn, nhưng vì được giáo dưỡng tốt từ nhỏ nên anh rất biết cách đối nhân xử thế dù vẻ ngoài nho nhã lễ độ đó lại khiến người khác không dám đến gần. Thế mà từ khi chung phòng với anh, Lâm Hi Vũ luôn cảm thấy anh rất hay cố ý đụng chạm thân mật với mình khiến trong lòng cô nhịn không được mà thầm mắng đồ lưu manh xấu xa. Giống như bây giờ, không hiểu vì cái gì mà nhất định phải dùng tư thế xấu hổ thế này để bôi thuốc.
Chẳng qua Lâm Hi Vũ nghĩ anh bị thương là do mình nên nội tâm có phần áy náy, cô cẩn thận bôi thuốc lên mặt giúp anh, xong xuôi Lâm Hi Vũ mới nói: “Được rồi, anh tiếp tục làm việc đi, em không quấy rầy anh nữa.”
Lục Quân Đình không có ý định để cô đi, anh trực tiếp từ tư thế này bế cô lên. Lâm Hi Vũ sợ rơi xuống, vô thức ôm chặt cổ anh, hai người cứ vậy mà dựa sát vào nhau. Lâm Hi Vũ đỏ mặt, cắn cắn môi nói: “Anh Quân Đình làm gì thế? Mau thả em xuống.”
“Ôm em đi nghỉ, dù sao cũng bận bịu cả ngày rồi.”
“Em tự đi được.”
Anh mặc kệ không thèm để ý tới Lâm Hi Vũ, cứ một mực ôm cô vào phòng ngủ rồi ngã xuống giường. Lâm Hi Vũ theo quán tính lao về phía trước, ngã sấp trên ngực anh. Đang lồm cồm định bò dậy thì người đàn ông phía dưới nói với cô : “Đêm nay em ở trên.”
“. . .”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT