Lâm Hi Vũ nhớ lại những gì cô vừa nói, có phải anh hiểu lầm ý của cô, cho rằng cô đang trách khéo anh vì quá bận rộn với công việc mà bỏ bê gia đình? Coi cô giống như oán phụ tìm chồng để phàn nàn?
Sợ bị hiểu lầm Lâm Hi Vũ lại càng quýnh, cô vội vàng nói: “Em không phải cố ý trách anh, anh cứ làm tốt công việc của anh, em với Bảo Bảo rất tốt. Ý của em là, em cũng muốn được làm công việc mình yêu thích.”
“Anh cũng không phải không cho em đi làm.” Giọng điệu của anh vẫn nhẹ nhàng “Nhưng ra ngoài cần chú ý hơn chút.”
Nghe giọng điệu hòa hoãn của anh, tâm tình Lâm Hi Vũ bất giác thả lỏng liền gật đầu một cái, đáp: “Em biết rồi.”
“Được rồi, em đi làm đi, nhớ về nhà càng sớm càng tốt, kẻo …” Anh liếc nhìn ngực cô, tuy rằng chưa nói hết nhưng Lâm Hi Vũ biết ý của anh.
Lâm Hi Vũ cắn môi có chút ngượng ngùng, lúng túng nói: “Không việc gì, một lát nữa xong có thể trở về.”
Thấy Lâm Hi Vũ đi ra từ phòng Lục Quân Đình tới thang máy xuống lầu, Dương Tuệ trốn ở cuối góc tường chậm rãi đi ra. Lúc nãy cô ta đi qua đây thì thấy Lục Quân Đình bước vào phòng bao này, một lúc sau thì Lâm Hi Vũ cũng tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play