"Sao mà lại vẫn còn cần thêm vài ngày nữa chứ?" Trần Oánh bất mãn nói: "Không phải em bảo anh đi thúc giục hay sao?"
"Giục cái gì mà giục! Em chỉ có biết giục thôi hả!" Chu Trường Cung bỗng thoáng chốc liền đứng bật dậy: "Nếu như không phải tại vì em bảo anh đi giục, anh có thể mở miệng nói nhỡ lời sao..." Đắc tội với bộ trưởng bộ tài vụ, sau này còn chẳng phải là gây khó dễ cho ông ấy sao.
Trần Oánh bị dọa cho sợ hãi tới mức ngả người ra sau suýt chút nữa thì ngất xỉu, liền không chút khách khí nào phản kích nói: "Ôi chà, hóa ra là nói nhỡ lời rồi à! Tôi nói mà, vừa trở về mặt cứ thối đần ra, làm như có người chết vậy."
"Trần Oánh! Em có biết nói chuyện không vậy hả?"
Trần Oánh cũng không muốn cãi nhau nhiều, hai người bọn họ đừng thấy đã kết hôn nhiều năm như vậy, cũng chỉ mới có hai năm nay mới thường xuyên được gặp mặt nhau, nhưng lại vì người già, con cái, mà khó trăn trắc trở: "Em muốn đón mấy đứa trẻ qua đây có được không?"
Chu Trường Cung lại ngồi xuống một lần nữa, ngữ khí đã trở nên mềm mại hơn: "Đón thì đón thôi."
Đón, nói vô cùng nhẹ nhàng.
Trần Oánh điều chỉnh lại cảm xúc, nén lại tính khí mà nói: "Lão đại năm sau phải thi đại học..."
"Thi đại học!"Chu Trường Cung sửng sốt: "Lão đại bao nhiêu tuổi rồi?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play