Không đến nhà vệ sinh là vì nhà vệ sinh nguyên chủ xây chẳng những đơn sơ còn nhỏ, không tiện cho Triệu Cẩn ngồi chồm hổm.
Tinh thần lực quét ở trong bụi cỏ dại cao cỡ nửa người, không thấy có côn trùng độc gì, Tô Duệ bế Triệu Cẩn đi vào, để ghế xuống, kéo cây ngải, rút ra một cái hố.
Đá đổ ghế, đặt nằm ngang trên hố, Tô Duệ cởi thắt lưng của Triệu Cẩn ra, tụt quần đến dưới mông, khom người cẩn thận để người ngồi ở trên ghế, kín đáo đưa giấy cho Triệu Cẩn: "Được rồi, có gì gọi cô."
Triệu Cẩn mắc cỡ, đầu chôn ở trước ngực, siết giấy trúc, khẽ "Ừ".
Tô Duệ ngồi ở bên ngoài, khoanh hai tay trước ngực, cảm thấy như vậy không được.
Ghế nhà cô vốn thấp, đá đổ còn thấp hơn, ngồi xuống như vậy, đừng nói là chân bị thương không lấy sức nổi, ngay cả cái chân lành lặn cũng không thể dùng sức, một khi trong cỏ có cái gì nhảy ra, đứa trẻ ngồi ở trên đó chỉ đành lật qua một bên tránh né.
Xem ra phải sửa lại nhà cầu, ngoài ra làm một cái ghế để đi vệ sinh.
Triệu Cẩn đi xong, dùng giấy trúc lau, thử kéo quần lên, mệt đến mức đầu đầy mồ hôi, đùi phải bị thương cũng đau, mới khó khăn kéo bên trái được một nửa.
Đánh mạnh vào chân trái còn lành lặn, trong lòng Triệu Cẩn dâng lên cảm giác tràn đầy thất bại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT