"Không phải con đã nói trong điện thoại rồi sao, đoàn trưởng Triệu ở Y Ca cho con một cái, sau đó sẽ giúp Lý Lực Cường đăng ký."
Ông lão kìm nén lửa giận trong lòng: "Rốt cuộc danh ngạch của đoàn trưởng Triệu là cho ai?"
Tống Chí Quốc mím môi dưới khó chịu: "Cha, chuyện này cha không cần lo, dù có danh ngạch hay không, Lực Cường cũng phải tham gia đánh giá. Nếu đã như vậy, chi bằng tự mình theo đúng quy trình, nhường danh ngạch lại cho Gian Vĩ đi. Sau này vào đồng tử quân rồi, nó cũng sẽ không bị người ta khinh là đi cửa sau."
"À!" Cái đạo lý gì đây, cha già phẫn nộ: "Vậy là Lực Cường phải cảm ơn con đã cướp danh ngạch của nó sao?"
"Cha, cướp cái gì chứ, nói vậy thì khó nghe quá, Lực Cường với Giản Vĩ là anh em, hai đứa cùng vào không phải rất tốt sao? Lực Cường có Giản Vĩ giúp đỡ vẫn tốt hơn là đi một mình."
Ông lão bất lực nhắm mắt, trong lòng thất vọng không thể tả nổi: "Chúng bây muốn danh ngạch, sau này đừng có gặp Lực Cường mà nói chuyện hai năm nuôi dưỡng, bao nhiêu ân oán hôm nay dứt sạch."
"Cha, cha nói cái gì vậy..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play