Cũng vì vậy mà hôm qua, bà cụ khóc lóc nói mình liên lụy gia đình, vợ ầm ỉ mắng con không có lương tâm, vì người ngoài mà bất chấp sống chết của cha mẹ anh em, chẳng ai dám động vào.
Tiểu Du Nhi nghiêng đầu, ghé sát vào tai Tô Mai, nói nhỏ: "Hai chị ở Phong gia xinh lắm á!"
Tô Mai bất giác cau mày, thời đại này đẹp quá cũng không phải là chuyện tốt. Nhìn đi, chỉ là mượn bọn trẻ cái áo khoác mà gia đình đoàn trưởng Dương thành ra như vậy. Nay tốt mai xấu... Tô Mai nghĩ đến đó liền vội rũ bỏ dòng suy nghĩ trong đầu: "Đừng lo, đoàn trưởng Dương, anh trai và chị dâu của tôi đang ở nông trại Hồng Kỳ, đợi chút nữa tôi gọi điện cho anh ấy, nói anh ấy đi đưa áo khoác cho Kiến Tu."
Đoàn trưởng Dương hậm hực gật đầu.
Thấy anh ta không được thoải mái, bác Trà vội ra sân sau hối đầu bếp Uông mau dọn món ăn.
"Tiểu Khác đi làm về rồi sao?" Đầu bếp Uông cho rau nấm vào nồi.
"Khỏi đợi nó đi, ta không ở gần nông trại, ăn sớm chút, chứ để người ta về muộn, đường đêm không an toàn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT