Dụ Lan vừa muốn hỏi vì sao lại như vậy, Triệu Trác khiêng bao lại đây, thử thăm dò cũng hôn ở gương mặt bên kia của Hòa Huyên một cái: "Hòa Huyên biết bác là ai không?"
Hòa Huyên xoa xoa mặt, nhìn Triệu Trác nghiêm túc nói: "Bác cả. Không thể hôn, dơ."
Triệu Trác chưa từng gặp một đứa trẻ tinh quái như vậy, nhịn không được nên muốn trêu chọc cô bé, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hôn một cái lên mu bàn tay: "Bác cả không hôn khuôn mặt nhỏ của Hòa Huyên, hôn tay, hôn tay thì sẽ không dơ."
Triệu Khác thả đồ vật ra, quét mắt nhìn anh trai của anh: "Ấu trĩ!"
Triệu Trác chỉ làm như không nghe thấy em trai mình nói, lại hôn lên một cái lên mu bàn tay của Hòa Huyên, sau đó mới khiêng đồ vật đi vào trong phòng.
Hòa Huyên nhìn chằm chằm nước miếng trên mu bàn tay, ghét bỏ mà lắc lắc tay.
Dụ Lan nhịn không được cười nói: "Bác cả hư quá, chúng ta không để ý tới bác ấy nữa, Hòa Huyên chơi với bác gái cả, bác gái rửa cho Hòa Huyên, rửa rồi thì sẽ sạch thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT