Cha Tô vừa nghe lời này, trong lòng liền ấm áp và thoải mái giống như là uống nước đường táo đỏ: "Không cần con tới, để anh cả con đi cùng chúng ta qua đó là được, mấy năm nay thằng cả cũng chưa có gặp lại Tiểu Mai, cũng nhớ con bé lắm."
"Dạ được ạ."
Lại nói chuyện thêm một lát, cha Tô mới lưu luyến không rời mà cúp điện thoại.
Mẹ Tô ghé lỗ tai ở bên nghe xong nửa ngày, không nghe được âm thanh của con gái cùng cháu ngoại, vội vàng la lên: "Tại sao không nghe thấy Tiểu Mai cùng Tiểu Huyên nói chuyện thế?"
"Bà cũng không nhìn xem giờ là lúc nào rồi, bây giờ bên kia cũng đã khuya rồi, còn là tháng mười, trời cũng lạnh sắp đóng băng rồi, ban đêm ra cửa lạnh biết bao nhiêu." Cha Tô nói xong, vuốt ve tẩu thuốc dưới tay, xoay người đi ra cửa, gọi thôn trưởng đang nói chuyện cùng anh cả Tô ở trong viện: "Tới đây, nói với ông một chuyện."
Nghe thấy bên phía Triệu Khác nguyện ý tranh thủ cho thôn của bọn họ hai danh ngạch đi tòng quân, thôn trưởng sao lại không muốn, không phải chỉ là cho một nhà một căn hầm trống để ở thôi hay sao.
Thư ký lại đây vừa nghe thấy vậy cũng không có ý kiến, năm trước nếu không phải Triệu Khác cùng chiến hữu của anh kết nối được điện thoại, thôn của bọn họ lúc này vẫn còn chưa có điện thoại mà dùng đâu. Còn có hai năm trước, nếu không phải cha Tô từ phương nam tới, nhắc nhở bọn họ tiết kiệm lương thực, thực hành hệ thống điểm công tác, đừng hoảng sợ báo cáo kết quả, thôn của bọn họ còn không biết có bao nhiêu người chết vì đói nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play