Tô Mai hiểu rõ nỗi lo này, theo thời gian, sự tan rã của đất nước S không phải là kết quả của việc từ bỏ niềm tin vững chắc, từ bỏ giá trị xã hội của chủ nghĩa Mác Lê-nin và giá trị truyền thống SG, cuối cùng lại phục vụ phương Tây một cách mù quáng.
Chỉ là hai người đều không ngờ rằng động thái dần vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, gây ra rất nhiều tổn thất không thể bù đắp.
Chiều tối, khi Triệu Khác trở về, anh ôm con gái trò chuyện rôm rả. Anh cầm lá thư của vợ, sắc mặt đen lại, anh đưa Hòa Huyên cho dì Trà: "Dì ơi, dì đưa con bé ra ngoài chơi giúp con một lát nhé."
Trời đêm vào giữa tháng mười hơi lạnh, Tô Mai lấy áo khoác cho Hòa Huyên mặc vào, rồi lại nhét vào tay con bé tác phẩm điêu khắc bằng gỗ do Tiểu Hắc Đản gửi đến.
Dì Trà vừa nắm lấy tay Hòa Huyên cùng con bé đi ra ngoài, Triệu Khác đập lá thư xuống bàn một cái, hét lớn: "Không biết sống chết!"
Trong bức thư, Tiểu Du không chỉ viết về nguồn gốc một số thứ mà cậu đã nhìn thấy và đã ngẫm nghĩ trong vài ngày qua. Cậu cũng tiết lộ ý tưởng về việc sử dụng sổ tiết kiệm, cậu lấy số tiền mang theo bên người đem đi mua đồ và chỉ gửi về một phần, phần còn lại để dằn túi.
Tô Mai rót cho anh một tách trà: "Em muốn đưa Hòa Huyên đến Bắc Kinh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play