Không dễ gì mới có thể hội hợp với đại bộ đội thì lại bị đám đông xô đẩy chen lấn, đám trẻ con buộc phải lên xe, có mười người khác chen lấn tới thì bị Triệu Khác, Dương Tràng Trường nhét qua cửa sổ.
Tô Mai ôm Hòa Huyên đứng đằng xa, khi tàu bắt đầu chạy chậm, vừa nãy nhón mỏi cả chân ráng nhìn qua cửa sổ, cô thấy lối đi trong tàu chật cứng cả người, có đi vệ sinh thôi cũng vô cùng khó khăn.
Có rất nhiều người vẫn chưa chen được lên tàu đang tụ tập trước sân ga, họ nhảy điệu chữ "忠" theo nhịp ba hai như thể họ vẫn chưa bước ra từ cái chỗ náo nhiệt lúc nãy.
"Đồng chí Tô." Dương Tràng Trường cùng Triệu Khác đi về phía cô: "Đi thôi, chúng ta tìm một nhà hàng ăn chút gì đi."
Tô Mai gật đầu, đoàn người bước ra khỏi ga tàu, lần lượt tìm mấy quán cơm bình dân. Bây giờ đừng nói đến cơm mà ngay cả nước nóng cũng chả có, nguyên liệu tồn kho đều đã được nấu và ăn sạch sành sanh cả rồi.
Cuối cùng, mọi người đến hợp tác xã cung ứng mua vài túi đồ ăn vặt, mỗi người ăn tạm hai miếng lót dạ, lại xin thêm ít nước nóng để pha sữa cho Hòa Huyên.
Xe đi đến trước nông trường, Dương Tràng Trường mời vợ chồng cô cùng dẫn theo Hòa Huyên về nhà ăn cơm, hai người nhìn sắc trời đã tối nên không dám ở lại, họ đến bưu điện lấy hàng từ các nơi gửi về, tiện thể tìm nước nóng và đổ đầy bình sữa cho Hòa Huyên, sau đó lái xe về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT