Cố Đan Tuyết cũng được như ý nguyện thi đậu đại học Kinh Tế, thành học muội của Lâm Niệm Doanh.
Tô Mai vui vẻ vô cùng không khỏi hơi nhớ nhớ Tiểu Hắc Đản, cũng không biết thằng bé ở nước ngoài thế nào, có quen với đồ ăn bên đó hay không? Lúc huấn luyện có bị thương không?
Vào lúc Tô Mai đang nhớ tới Tiểu Hắc Đản, cậu trai đang tha hương ở nước ngoài cũng đang nhớ thương người nhà, cũng nghĩ cách liên hệ với nhân viên ở nước ngoài, mong bọn họ hỗ trợ mang về mấy chồng tiền nước ngoài cùng một ít đặc sản, có cà phê Châu Phi, cái trống, gỗ khắc, mặt nạ, kim cương Nam Phi, thảm trải đất từ Tunisia.
Cái thảm vô cùng xinh đẹp, Tô Mai không nỡ dùng nên gói lại bằng vải và cất vào tủ dưới giường.
Cái trống rất nhỏ, vừa thấy đã biết là đồ chơi cho bé con, Tô Mai đưa cho Tiểu Huyên, đứa nhỏ sáu tháng bò như bay đến, một khi không ai chú ý, nó sẽ lao tới để chạm vào quả trứng, bắt sâu bọ hoặc rễ rau cạnh bức tường đất, rồi nhét vào miệng khi đã chộp được thứ gì đó.
Ông Cố cho cô xem một chút, nói là con bé sắp mọc răng rồi.
Sư phụ Uông nướng cho con bé một ít bánh quy bằng bột mì, bỏ vài miếng vào túi áo khoác của nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play