Lúc trước bọn họ nghe Triệu Khác nói Triệu Cẩn bị thương ở chân, chỉ cho là bị đập đầu, hoặc là va chạm, rách da chảy máu, không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.
Đau không? Nhất định là đau.
Triệu Cẩn không lên tiếng.
Đoàn người đi xuống sườn núi, đi về phía đông mấy ki-lô-mét dọc theo con đường ngoằn ngoèo bên ruộng, rồi đến chỗ mấy người Tô Duệ ở chân núi.
Ban đầu, khi ba nhà xây ở giữa sườn núi, vì thuận tiện cho việc vận chuyển vật liệu, chỗ dốc đứng trên đường núi được san bằng, mặc dù không lát thềm đá, nhưng trên đường đi cũng không khó leo.
Về đến nhà, Tô Duệ bế Triệu Du mở cửa, để Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản lấy ghế ra ngoài cửa cho ba con Triệu Khác. Trong nhà u ám, khí ẩm tích tụ mùa mưa còn chưa có tản đi, không sáng rỡ ấm áp như bên ngoài.
Ghế đẩu trong nhà Tô Duệ là dùng ghép với bàn nhỏ, độ cao chưa tới 0. 4 mét, Triệu Cẩn được ba đặt ngồi ở trên ghế, chân bó thạch cao chỉ có thể duỗi thẳng và nghiêng trên đất.
Tô Duệ bế Triệu Du, nói tới phích nước nóng, cô ngẩng đầu nói với Triệu Khác: "Chuyển bàn ra ngoài giúp tôi, đặt ở bên cạnh tiểu Cẩn."
Dứt lời, cô xoay người vào nhà cầm cái bát, lấy mứt hoa quả bà cụ đưa tới cho Triệu Cẩn, Tiểu Hắc Đản, Niệm Doanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT