Sau khi rửa mặt xong, Tô Mai nấu cháo, xào rau và nướng bánh.
Không chờ Triệu Khác trở về, mọi người ăn cơm trước.
Cơm nước xong, ông Cố và Tiểu Du không chịu ở nhà, cũng muốn Tô Mai làm hai cái ván trượt cho họ để đến trường học xem thử.
Tiểu Du thì không nói làm gì, nhưng Tô Mai nào dám để một người già như ông Cố ra ngoài trong thời tiết này chứ.
"Chú." Tô Mai đỡ ông ấy vào nhà, để ông ấy ngồi lên trên giường kang, nói: "Nếu chú rảnh rỗi quá thì để cháu cưa mấy tấm ván gỗ, đục lỗ rồi làm một đôi giày rơm cho chú nhé."
Giày rơm đi vào mùa đông ở đây khác với ở miền Nam, đế bằng gỗ, mặt giày được bện từ hoa cỏ lau, sau khi bện xong thì lót một lớp bông cũ hoặc hoa cỏ lau vào bên trong, có thể mang vào mà không sợ mưa tuyết, nếu thấy không đủ ấm thì có thể quấn thêm mấy lớp vải vụn bên ngoài tất.
Ông Cố cũng biết mấy thứ này, thời trẻ đã từng học theo một vị ở Diên An: "Sử dụng gỗ Ngô Đồng để làm giày rơm là tốt nhất, loại này nhẹ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT