"Phó Sư đoàn trưởng Triệu." khóe miệng Sư Trường Minh giật giật, đến gần thấp giọng hỏi: "Rốt cuộc thì cậu đã đụng chạm đến ai vậy?"
Bất kỳ cá nhân nào cũng có thể làm tốt mấy công việc lặt vặt này.
Còn Triệu Khác ở đây, quả thật là lãng phí nhân tài.
"Em cảm thấy khá tốt, gánh nặng trên người bỗng nhẹ đi, đầu óc thoải mái, giấc ngủ rất ngon." Nửa đời trước, anh luôn một lòng cầu tiến, hai chân bước đi vừa nhanh vừa vội, và chưa bao giờ dừng lại để thưởng thức phong cảnh hai bên đường. Kết hôn nhiều năm, thời gian anh ở bên cạnh Tiểu Mai còn không bằng mấy người ông Cố, nên bây giờ... Triệu Khác thật sự cảm thấy rất tốt.
Như thế này anh sẽ có nhiều thời gian hơn, có thể nắm tay Tiểu Mai đi ngắm mặt trời mọc và lặn, cùng cô trải nghiệm khói lửa cuộc sống và nếm thử các món ăn đặc sản.
Sư Trường Minh nghe vậy thì líu lưỡi: "Nếu không phải vẫn là khuôn mặt của cậu, có khi tôi đã nghi ngờ cậu bị đánh tráo rồi cũng nên. Đã rất nhiều năm chúng ta tham gia chiến đấu thực tế ở biên cảnh, cậu có biết bao nhiêu người đã bị thuyết phục bởi tinh thần chiến đấu, tính khí quyết liệt và chiến lược tài ba của cậu không? Ôi..."
Sư Trường Minh rời đi trong sự thương xót và tiếc nuối không thể nói thành lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play