"Hiệu trưởng nói có một cô bé học sinh nữ vừa chuyển đến từ biên giới tỉnh Vân, tôi rảnh rỗi không có việc gì nên đến đây ngó chút."
Triệu Khác gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, chỉ hàn huyên với ông cụ mấy câu rồi vào cổng trường, dẫn Tô Mai đến tòa nhà văn phòng.
Mợ Lưu là giáo viên dạy môn Văn của trường, lúc này đang trống tiết.
Nhìn thấy hai người bước vào, bà ấy vội vàng để quyển vở bài tập đang chấm dở xuống, đứng dậy kéo cái ghế dựa ra rồi đỡ Tô Mai ngồi xuống: "Sao hôm nay các cháu lại có thời gianh rảnh tới đây thế?"
Trong thành phố có xe ô tô đi về thị trấn, tuyến xe buýt từ thị trấn về quân khu cũng đã có từ mấy năm nay, cả hai không quen với trẻ con, trong những ngày nghỉ, Cố Đan Tuyết thường trở về bằng ô tô với những đứa trẻ trong khu nhà, ngoại trừ tình cờ, hình như không có ai đưa đón.
Triệu Khác: "Xử lý chút việc ạ." Mang theo bản thiết kế nên không khỏi có phần phức tạp, trước khi đi, Tiểu Hắc Đản cũng không chào tạm biệt nhà họ Lưu.
Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, cho nên Triệu Khác chỉ nói qua loa cho qua chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT