"Mẹ nuôi" Cố Đan Tuyết bưng bát canh gà từ phòng bếp đặt trước mặt Tô Mai: "Ông Uông nói một lát nữa mới để ăn cơm, cho mẹ uống một chút canh gà lót dạ trước."
Tô Mai gật gật đầu, buông chén trúc xuống, cầm lấy muỗng nhỏ múc nếm thử một miếng, có để thuốc, không biết là có phải sau khi mang thai vị giác nhạy cảm hơn hay không, vị canh vốn thơm thuần lúc xưa bây giờ trở nên vừa đắng vừa chát.
Cố gắng uống hai ngụm, Tô Mai buông muỗng xuống.
Ông cụ Cố nhìn thấy, nói với Cố Đan Tuyết: "Nói với ông Uông của con, mẹ nuôi con ăn đồ bổ là được rồi, sau này đừng để dược liệu gì vào trong canh, tránh làm mất khẩu vị."
Cố Đan Tuyết đáp lời, chạy đi truyền lời.
Tô Mai cầm khăn lông ướt trên bày lau tay, lấy một miếng dưa ngọt: "Đan Tuyết khai giảng đã lên lớp mười hai, ông chú đã nói với cô bé sang năm muốn báo danh thi vào ngành nào chưa?"
Mấy năm gần đây, ông cụ Cố dạy Đan Tuyết và Tiểu Du Nhi rất nhiều thứ, có kiến thức y học, phân biệt đồ cổ, cầm kỳ thi họa, thiết kế cây cảnh, chế tác các loại đồ dùng trong nhà, Tô Mai cũng không phát hiện hai đứa bé có yêu thích đặt biệt với một phương diện nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT