Tô Mai cười nói: "Hoàn cảnh không giống mà, trước kia là nông dân kiếm ăn từ đất, nơi xa nhất từng đi cũng là chợ thị trấn nhỏ, bây giờ là công nhân, anh ba lại là tài xế lái xe hàng, cả ngoài bôn ba bên ngoài, tầm mắt được mở rộng, về thân phận và ăn nói làm việc chắc chắn sẽ khác."
"Ừm." Triệu Khác lau tay: "Mẹ và mọi người đâu?"
Tô Mai chỉ vào trong phòng một cái, Tần Thục Mai ôn Tiểu Du Nhi đi ra, đi theo phía sau còn có Cố Đan Tuyết đang dụi mắt.
Tô Mai đón lấy Tiểu Du thả xuống dưới đất, cầm lấy chiếc khăn mặt nhỏ ướt nhẹp của cậu bé, đắp lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, nhóc con run lên vì lạnh, xì nước tiểu, may mắn Tô Mai tránh nhanh nếu không thì đã bị tưới lên chân.
"Mẹ" Tiểu Du Nhi buông tay ra vịn gà con, sờ mặt một cái: "Lạnh!"
Tô Mai vẫn luôn dùng nước để giặt quần áo nên không cảm thấy lạnh, nghe vậy cầm khăn đụng lên mặt mình một cái, thật sự hơi lạnh: "Ui có lỗi quá, mẹ quên, đây là nước suối, lần sau sẽ dùng nước ấm trong bồn cho con rửa mặt."
Triệu Khác: "Không nên yếu ớt như vậy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT