Ông cụ Cố cứ im lặng nhìn chằm chằm vào bản vẽ hơn một tiếng đồng hồ, liếc nhìn đồng hồ trên tường, cuối cùng nhấc điện thoại, qua mấy lần chuyển máy cũng đã đến tay 'người đó'.
"Anh Cố, chuyện gì thế? Nói nghe." Hai người quen biết nhiều năm nên hiểu tính cách của nhau. Cố Tuyên không có việc sẽ chẳng liên lạc.
"Nhà họ Cố tôi có thêm một bản vẽ khác, 'máy giặt hoàn toàn tự động'. Mặc dù nét chữ khác nhau, nhưng chỗ đầu bút lại mang vẻ cô đơn mà can trường."
Đối phương sửng sốt, sau đó nghĩ đến mấy năm gần đây ông ấy chỉ bình luận về chữ của một người, cho rằng trong ngòi bút của cậu ấy chứa sự cô đơn và anh dũng lại có phần bi tráng không thể ngăn cản.
Đúng là người đã vẽ chiếc máy bay không người lái!
"Người đó còn sống sao?" hỏi một cách thận trọng, bởi vì bản vẽ đó có một kiểu hoang tàn và bi tráng một đi không trở lại!
"Ừ, là người anh cũng biết..." ông cụ Cố kể lại những gì đã xảy ra: "Bản vẽ máy bay không người lái được Cố Sâm mang về lúc nó đến quân đội đảo phía Nam để đón Cố Miểu, mặc dù bọn tôi đã tìm thấy nó mọi bằng chứng đều chỉ vào biên giới tỉnh Vân Nam, nhưng cục này đã để lại dấu vết phòng thủ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT