Cố Sâm ôm con gái đuổi theo bỗng dừng bước, lúng túng đến nỗi chỉ ước có cái lỗ để chui xuống.
"Ba ơi, ba thả con xuống đi." Cố Đan Tuyết ôm cái ba lô nhỏ của mình, vỗ vào tay Cố Sâm.
Cố Sâm thẫn thờ bỏ cô bé xuống.
Cố Đan Tuyết xoay người, nâng bàn tay nhỏ bé lên sờ mặt Cố Sâm: "Con xin lỗi ba, còn có một câu con đã muốn nói từ lâu rồi, 'Đối với con nơi đây không phải là nhà mà là hang động ma quỷ ăn thịt người'."
Dứt lời, cô bé cười xán lạn, vừa vui sướng chạy về phía Tô Mai, vừa hưng phấn nói ríu rít: "Dì Tô, cháu muốn về nhà với dì, cháu muốn làm con gái của dì, cháu muốn trở thành cực cưng của dì..."
Cố Sâm đứng như trời trồng ở cửa, đưa mắt nhìn ba lô quần áo trong tay con gái được đứa nhóc tên là Lâm Niệm Doanh cầm lấy, bàn tay nhỏ bé được Tiểu Hắc Đản kéo đi xa. Anh ta còn có chút chưa hồi thần lại, trong đầu cứ vang vọng lời nói của con gái hết lần này đến lần khác: "Đối với con nơi đây không phải là nhà mà là hang động ma quỷ ăn thịt người, là hang động ma quỷ ăn thịt người..."
Tô Mai quay đầu lại nhìn: "Không phải ngu người luôn rồi đấy chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play