Tô Mai nhận lấy trà sâm rồi nhấp một hớp, cười nói: "Ở phía nam khắp núi toàn là hoa, nhìn nhiều cũng sẽ không cảm thấy hiếm nữa, đến thủ đô rồi mới phát hiện, không có hoa quả thực không quen chút nào."
Cố Miểu lấy một chiếc kéo, xách chiếc giỏ tre, nói: "Đi, chúng ta đi cắt một ít, buổi chiều đi thì cho cô mang theo. Về nhà cắm vào bình mà trồng, có thể nở non nửa nửa tháng mà không tàn đấy."
Thấy mấy cây này của cô ấy cây nào cây nấy đều chi chít, cũng nên cắt tỉa rồi, Tô Mai thích thú đặt chén xuống, đi theo sau, chọn những cành mà này đặc những nụ hoa chớm nở để tỉa đi một ít.
Hai người đang cắt tỉa cành hồng mai ở trong buồng sưởi thì nghe thấy phía trước truyền đến tiếng khóc của trẻ con.
Nghe giống như của Tiểu Du Nhi nhà mình, trong lòng Tô Mai hoảng sợ, vội bỏ kéo và cành hoa xuống, vừa chạy ra ngoài vừa nói: "Tiểu Miểu, tôi ra xem một lát."
"Tôi đi với cô." Cố Miểu đóng cửa lại, theo sát phía sau.
Tô Mai lần theo âm thanh mà tìm được nhà thuỷ tạ, Triệu Khác và Cố Sâm đã ở đó rồi, phía bên kia có hai nam ba nữ đang đứng, hai bên đang ở trạng thái giằng co.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play