"Thằng quỷ nhỏ kia, nói cái gì vậy?" Tôn Hổ và Triệu Khác đi tới đây, liếc mắt nhìn ba đứa nhỏ đang đánh nhau trên mặt đất, đánh cho Tôn Tiểu Lang một cái thật mạnh: "Mặc kệ hai người ở nhà đánh nhau như thế nào, đấu như thế nào. Ở bên ngoài, con và cậu ta cũng chính là chú cháu ruột thịt, đi, còn không tới giúp cậu ta?"
Triệu Khác híp mắt: "Tiểu Chương ngăn cậu ta lại."
Tôn Tiểu Lang quay đầu lại hung ác nhe răng về phía Triệu Chương: "Gà yếu, cậu dám!"
Triệu Chương mím môi, đột nhiên vọt tới, ôm lấy eo Tôn Tiểu Lang.
"Buông tay!" Tôn Tiểu Lang xoay vòng không có hất cậu ấy ra, giơ tay đấm đấm sau lưng cậu ấy mấy cái: "Ê, tôi bảo cậu buông tay!"
Triệu Sâm nhận ra sai lầm của mình nên lập tức điều chỉnh tâm tính, chỉ thấy cậu ấy hít sâu một hơi, dũng cảm đối mặt với Triệu Trác nói: "Ba con sai rồi, chú thím không cho con đi vì muốn giữ công bằng, chỉ muốn con không ỷ đông hiếp yếu mà ức hiếp người khác. Nhưng mà con là người làm anh trai, do quá lo cho các em nên mới tiến lên ra mặt cho bọn họ, không thể ở một bên khoanh tay đứng nhìn."
Tô Mai mỉm cười rồi vỗ vai trụ cột gia đình nhỏ: "Tính giác ngộ không tồi, nếu cháu có lý lẽ như vậy, thật ra vẫn còn một biện pháp khác. Mặc dù cháu không thể trực tiếp tham gia nhưng cũng có thể hỗ trợ. Người đứng ngoài cuộc thường dễ dàng nhìn thấy sơ hở của đối phương hơn, lúc đó cháu hoàn toàn có thể lên tiếng nhắc nhở em trai của mình. Ha ha... Đương nhiên cách này tương đối xấu xa nên thím chỉ nói nhỏ cho cháu biết thôi đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT