"Khụ!" Triệu Nho Sinh ho khan hòng che giấu, ngượng ngùng nói: "Ba và Tiểu Khác cãi nhau, thằng nhóc đó bị ba chọc giận bỏ đi, nếu con không bận thì mau đi ra ngoài tìm nó giúp ba."
"Cãi nhau!" Triệu Trác khó hiểu nói: "Vì sao?"
"Cái đó... Chẳng phải là vì thằng hai sao." Triệu Nho Sinh nhắc đến việc này cũng thấy oan ức, liên tiếp kể ra chuyện lúc sáng, cuối cùng nói với con trai cả: "Con nói xem, chẳng phải việc này đã qua rồi sao, hai vợ chồng còn mang theo đứa con đi khắp nơi cáo trạng. Lần này thì hay rồi, công việc giáo viên của hai vợ chồng thằng hai tự dưng bị mất, hai năm sau phải đi vào rừng sâu núi thẳm gì đó làm công nhân."
Triệu Trác: "Con thấy cũng rất tốt mà."
Triệu Nho Sinh nhìn con trai cả, há to miệng, đúng là không phản bác được.
Triệu Trác sờ mặt, nói đùa với ông cụ: "Ba, trước khi đến con đã sửa sang lại tóc và cạo râu, có phải ba cảm thấy hôm nay con rất có tinh thần không?"
Triệu Nho Sinh hung hăng lau mặt: "Được rồi, cứ như vậy đi, dù sao thằng hai đã là người lớn rồi, là người cũng phải phụ trách cho việc mà mình đã làm chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play