Tư lệnh Quý chỉ vào khẩu súng bằng gỗ trên bàn: "Tôi đã tháo nó ra và xem xét cẩn thận, những thay đổi đối với khẩu súng này được thực hiện rất tốt, không chỉ giảm tỷ lệ kẹt đạn mà còn giúp tăng tốc độ của đạn lên rất nhiều. Nghe ba cậu nói bản vẽ là do cậu vẽ, có thể cho tôi biết lý do tại sao cậu lại cải tạo khẩu súng này không? Tôi nghĩ nếu cậu chỉ đơn giản làm một món đồ chơi cho bọn trẻ thì chỉ cần làm ra một khẩu súng tương tự bảy tám phần là đã có thể đáp ứng yêu cầu của chúng một cách cơ bản rồi."
Trong khu nhà có không ít người chế tạo súng cho con cháu họ, mọi người đều dùng vỏ đạn để ghép lại với nhau, hoặc chọn gỗ để đẽo gọt, tuy có rất nhiều, nhưng không loại nào có độ mô phỏng cao và có thể bắn ra đạn như vậy.
"Đối với những đứa trẻ khác, trong vô số các món đồ chơi bình thường, một khẩu súng gỗ có thể thỏa mãn sự tò mò và ham muốn khám phá của chúng, nhưng các con tôi thì không." Triệu Khác cười nó: "Nếu lấy được khẩu súng này, hẳn là ngài đã gặp mấy thằng con của tôi rồi. Không nói những đứa khác, chỉ riêng đứa nhỏ nhất thôi, nhìn thấy một món đồ chơi sẽ muốn tháo tung nó ra, kiểm tra xem bên trong có gì, tại sao nó có thể di chuyển, phát ra âm thanh được hoặc là tại sao nó lại không di chuyển, liệu rằng có thể đặt động cơ chuyển động làm cho nó di chuyển và thử lắp nó vào động cơ không di chuyển được không. Đó là chưa kể đến mấy đứa lớn."
"Niệm Huy thật thông minh..."
"Đứa nhỏ nhất trong nhà tôi mới một tuổi mười tháng, tên là Triệu Du."
Tư lệnh Quý nghẹn lời, nhưng cũng biết rằng những gì Triệu Khác nói là thật, một đứa trẻ lớn từng này tuổi rất có khao khát tìm hiểu mọi thứ về thế giới bên ngoài, nhìn thấy cái gì cũng muốn cắn một miếng, nếm thử một chút, chưa kể đến những món đồ chơi có thể cử động và phát ra âm thanh, nhưng rất ít bậc cha mẹ thỏa mãn được mong muốn tìm hiểu vô tận của con mình.
Triệu Khác cười, nói tiếp: "Không phải là bài trừ bốn tệ nạn(*) sao, hầu hết những đứa trẻ trong quân khu đều có súng cao su để bắn chim sẻ. Bọn trẻ trong nhà cũng muốn, thật ra tụi nó cũng có, chỉ là dùng nhiều quá thì dây thun hay bị đứt. Lúc ấy tôi rất bận, lại nhất thời không tìm được dây da tốt nên lấy đại một khúc gỗ ở dưới bếp có hình dáng gần giống cây súng, mài giũa một chút cho chúng nghịch. Nhưng khúc gỗ đó không bắn được chim sẻ, cuối cùng bọn trẻ chơi vài ba lần là chán, vợ tôi lại là một người rất thương con, cũng là người thông minh, cô ấy mượn khẩu súng thật của người khác về nghiên cứu, sau đó khoét rỗng khúc gỗ kia rồi đặt lò xo vào trong đó..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play