Trung đoàn trưởng Đổng cười cười, đưa điếu thuốc qua: "Tôi còn nghĩ đứa trẻ thông minh như vậy anh sẽ luyến tiếc tài năng giống tôi chứ."
"Tôi không hút thuốc." Triệu Khác nâng mi nhìn anh ta: "Anh cảm thấy bốn đứa trẻ nhà tôi đều không thông minh bằng con bé?"
Trung đoàn trưởng Đổng suy nghĩ một chút, lấy điếu thuốc lại, nói: "Quân Đồng Tử, cứ dùng quy tắc mà tuyển chọn."
Triệu Khác hơi nhướn mày, trong lòng vốn đã không vui: "Có đôi khi vận khí, gia thế cũng là một phần thực lực."
Trung đoàn trưởng Đổng sửng sốt: "Anh định giao một cơ hội cho Triệu Cẩn? Có biểu hiện hôm nay của Triệu Cẩn để xem xét, nó còn chưa bằng đứa trẻ năm tuổi là Niệm Huy đâu, càng đừng nói Quách Linh kia tâm kế mưu mô sẽ đùa bỡn thằng bé trong lòng bàn tay?"
Triệu Khác bị lời này của anh ta chọc cười: "Chẳng qua chỉ là có chút tính toán vô tâm thôi, nếu thật sự thông minh thì không nên bắt đầu từ Tiểu Cẩn. Mới bảy tuổi mà thôi, người nào chọc được người nào không còn chẳng nhìn rõ, sao mà gọi là thông minh?"
"Con bé từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh bà lão." Trung đoàn trưởng Đổng không cho là đúng nói: "Bà lão là người không có kiến thức, Quách Đại Thành lại càng không thể nói với con bé quan hệ trong quân bộ, con bé sao mà biết được ai không nên trêu chọc?" Trung đoàn trưởng Đổng nói, hãy còn nở nụ cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play