Tay Triệu Khác vỗ lên lưng Tô Mai, như suy tư gì đấy, nhập con mọt từ Châu Phi còn được, từ sau khi xây dựng đất nước thì chúng ta vẫn luôn thiết lập quan hệ ngoại giao với các nước ở Châu Phi. Năm mươi sáu năm, Trung Quốc và Ai Cập đã thiết lập quan hệ ngoại giao.
"Còn gì nữa không?" Triệu Khác nói rồi buông Tô Mai ra, xuống giường cầm giấy bút.
Tô Mai nghĩ: "Em biết cây cọ dầu có thể làm bơ cao cấp, kẹo chocolate, bánh kem, kem. Rau trộn cũng được, màu đỏ thẫm cực kỳ đẹp, hương vị khá sảng khoái tươi mới."
Triệu Khác cười khẽ: "Xem ra thức ăn nhà chúng ta vẫn chưa đủ tốt!"
Chỉ có người có khát vọng rất lớn với đồ ăn mới có thể không lúc nào là không nhớ đến ăn.
Nhớ đến Tiểu Mai sinh sống ở mạt thế, nụ cười của Triệu Khác không khỏi mang theo chút xót xa.
Tô Mai cũng cười: "Quả cọ dầu có thể ăn sống, vỏ cọ dầu có thể chiết xuất ra được hai loại chất hóa học, cụ thể là gì thì em quên mất rồi, nhưng em nhớ rõ nó có thể làm than hoạt tính, ván sợi ép. Em nghe nói bánh rán có làm thức ăn chăn nuôi gia súc. Còn có hoa của nó sau khi nở có thể chảy ra một loại nước dùng để ủ rượu. Trừ bỏ này đó, cây cọ dầu có thể dùng để sản xuất các loại mỹ phẩm, dầu gội, xà phòng, đồ trang điểm các thứ được sản xuất sau này đều có nó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play