Hai người nhìn mấy đứa bé mỗi người thực hiện nhiệm vụ của mình, càng không được tự nhiên.
"Ngồi đi." Tô Mai gọi hai người: "Ăn hoa quả."
Tiểu Hắc Đản đưa vải cho hai người: "Chú năm, chú ăn hoa quả, ngọt lắm."
"Ngọt." Tiểu Du nằm úp sấp lên bàn cầm quả màu xanh, gặm, nói: "Ăn ngon."
"Xuống đây ăn." Tô Mai bế cậu bé xuống, vừa đứng dậy đi đến phòng bếp, vừa nói với Lưu Minh Trạch, Lưu Minh Hàn: "Ăn xong hoa quả thì đi ngủ một lúc, khi nào nắng không gắt chị gọi các em."
Triệu Khác và Tô Mai vừa đi, Lưu Minh Trạch, Lưu Minh Hàn không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm. Anh cả Triệu là quân nhân, từng diệt kẻ cướp, từng giết người, khí chất trên người kinh người cũng thôi đi, không ngờ chị tiểu Mai... Không hề yếu hơn anh. Nhìn tương tác giữa hai người trên bàn cơm cũng biết, chị tiểu Mai tuyệt đối không phải người nhu nhược, phụ thuộc, nói chuyện, làm việc đều có chủ kiến, nhìn việc cũng gãi đúng chỗ ngứa.
Triệu Khác đánh nồi rửa bát, Tô Mai cầm bát đến phòng để đồ lặt vặt, múc hai bát đậu xanh, rửa rồi bỏ vào trong nồi trên bếp: "Lúc đi làm, đừng quên mang chè đậu xanh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT