Những xấp vải còn lại, cho dù là người khác tặng, hay là người nhà cầm về, loại kém nhất là vải mịn.
"Đổi với bác gái Vương một xấp." Triệu Khác nói: "Hoặc là em lấy xấp trắng, bảo Chu Chiêu Đệ tự nhuộm thành màu mình thích."
"Trong bếp nhiều tro bụi, chắc hôm nay cô ấy sẽ giặt bộ quần áo trên người." Tô Mai nhìn thấy, Chu Chiêu Đệ thích sạch sẽ, tóc không có mùi, móng tay được cắt ngắn, không có chút bùn đất nào: "Em tìm bác gái Vương đổi một xấp thì hơn."
Tô Mai ôm xấp vải dệt màu trắng đi đến nhà họ Vương, bác gái Vương vừa từ bệnh viện về.
"Bác lại đi bệnh viện rồi à." Tô Mai đặt xấp vải bố xuống, giúp bà ấy xách nước vào nhà bếp: "Chân của Nê Đản hồi phục thế nào rồi ạ? Bác sĩ có nói lúc nào được ra viện không?"
"Hồi phục rất tốt." Bác gái Vương mỉm cười: "Có thể đi bằng gót chân rồi. Bác sĩ nói ngày mai là có thể ra viện, về nhà nghỉ ngơi điều dưỡng."
"Vậy thì tốt quá." Tô Mai đặt thùng nước xuống, liếc mắt nhìn con cá biển trong chậu: "Cần làm thịt không ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT