"Mẹ ơi!" Tiêu Hắc Đản cười đủ rồi thì vịn lấy chân Tô Mai, cảm thán: "Nhà bọn họ có nhiều trứng vịt quá! Con cũng muốn ăn trứng vịt muối, khi nào mẹ mới mua nữa?"
"Con ngoan ngoãn một chút đi." Tô Mai chọc một cái vào đầu của cậu nhóc: "Vậy hôm nào mẹ sẽ bảo người ta mang giúp một ít về."
"Ha ha, thật ra con..." Tiểu Hắc Đản vặn vẹo cái cơ thể nhỏ, liều mạng nén cười bảo: "Con ngoan lắm mà, chỉ là ban nãy có một lúc con không kìm được ha ha... Con vừa nghĩ tới tên của cậu ta, tên 'rắm'. Ha ha, là con không nhịn được mà ha ha... tên là 'rắm'!
Đổng Tất đang ngốn trái cây bật lên một tiếng 'oa' khóc uất ức: "Oa... mẹ, mẹ, con không tên 'Rắm' nữa, con muốn đổi tên, đổi tên hu hu..."
Quý Tri Hạ 'phụt' cười vui một tiếng: "Không đổi được, tên của con là do ông nội con phải lật từ điển lâu lắm mới tìm được."
Tô Mai bèn thấy xấu hổ thật sự!
"Ừm..." Tô Mai khom người ôm lấy Tiểu Hắc Đản, xấu hổ nói với mấy người: "Trời không còn sớm nữa, hẳn bây giờ nhà ăn có cơm rồi, mọi người mau đưa con tới đi. Nhà của tôi là căn thứ hai tại chỗ giữa sườn núi phía Đông. Ban ngày tôi làm việc ở nhà ăn, có chuyện gì thì trưa mọi người có thể tới nhà tìm tôi, cũng có thể tới nhà ăn tìm tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT