Ngày xưa thì không đề cập tới, đối với họ con gái nhỏ là nỗi tiếc nuối chôn sâu trong ký ức, chỉ khi nào trao cho bọn họ hy vọng lại khiến bọn họ mất đi, sao đó không phải một kiểu đau thương khác.
"Ông già, có thể nào Tiểu Nha, Tiểu Nha không nhận tôi không?" Nếu không phải năm đó bà ấy quá tự phụ thì sao lại khiến cô ấy không có cơ hội ra đời.
Ba Tô nắm chặt tay của bạn già: "Gặp người rồi nói sau, bây giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng."...
"Em đang suy nghĩ gì?" Triệu Khác bưng bồn nước ấm tới.
Tô Mai lắc đầu: "Bố trí xong chưa?"
"Muộn quá rồi, ngày mai anh đi hậu cần lấy giường và bàn. Anh và bà Vương phải đem cây kim ngân đi ngâm nước." Triệu Khác nói: "Anh đỡ em vào nhà, em lau qua vết thương trên đùi rồi đi ngủ sớm một chút."
"Triệu Khác." Tô Mai ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, mê mang hỏi: "Tại sao anh đối xử tốt với em vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play