"Đó là bởi vì thằng bé cảm thấy mình có người để ỷ lại rồi. Em chính là chỗ dựa của thằng bé đấy."
Tô Mai trầm tư nói: "Vậy em phải dạy dỗ thằng bé kiểu gì?"
"Ở nhà em đừng ôm thằng bé, để thằng bé học cách tự bước đi." Triệu Khác đề nghị: "Khi đến nhà ăn làm việc cũng mang theo xe dạy đi bộ, để thằng bé chơi ở trong sân nhà ăn. Đợi đến lúc khai giảng thì cho thằng bé đi nhà trẻ luôn."
"Có nhà trẻ à?"
"Đợi đến khi thống kê được số lượng vợ các chiến sĩ đến đây, nếu có khoảng bảy tám đứa trẻ thì có thể đề nghị hiệu trưởng Thái mở một lớp mầm non."
Hai người đứng nói chuyện trước cửa xe, ba đứa trẻ trong xe nghe vô cùng rõ ràng, Tiểu Hắc Đản vui vẻ bò lên thành ghế, nói nhỏ vào tai hai người anh trai: "Nghe thấy chưa, nghe thấy chưa, Tiểu Du không phải bé cưng trong nhà nữa rồi, sau này em ấy sẽ không được nằm lì trong ngực mẹ em cả ngày nữa, hừ! Dám khiêu chiến với em, đá đến chân rồi đấy! Ha ha... Em ấy sắp phải đi học cùng chúng ta rồi, ha ha, vui quá! Ha ha..."
Triệu Cẩn ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách, liếc nhìn cậu bé một cái: "Bây giờ mới là giữa tháng tư, giữa tháng tám mới khai giảng, còn tận bốn tháng nữa cơ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play