Cái quái gì hả, sợ mạnh hiếp yếu sao? Vậy cô ta thật sự tìm nhầm người rồi.
Chu Lan chột dạ tránh né, cổ cứng ngắc: "Ai trút giận lên người cô, là cô không có ý tốt, tôi đã nói câu không có tiền, cô đã muốn tôi và cha mấy đứa nhỏ ly hôn, muốn yên ổn cái gì..."
Tô Mai che hai lỗ tay Tiểu Du, bực bội quay đầu trách mắng: "Câm miệng! Cái gì là tôi để cho cô và tiểu đoàn phó Hàn ly hôn, không phải cô kêu than rằng anh ta không cho cô tiền tiêu, không có cô áo mặc à? Cô đã không có ý định ly hôn thì ở ngoài kêu la cái gì, trách móc cái gì, nói anh ta đối xử không tốt với ba mẹ con cô, để người ngoài nghe, hận không thể ra mặt giúp cô, đồ bạch liên hoa!"
"Tôi, tôi cũng không nói sai, là anh ta không cho tôi tiền tiêu mà..."
Mẹ nó, bệnh thần kinh à! Tô Mai quay người bước nhanh hơn, nhanh chóng đi vào nhà ăn.
Chu Lan khóc lóc đi theo phía sau.
Đại Bàn chờ ở cổng để sắp xếp công việc cho Chu Lan, thấy như vậy kinh sợ há hốc mồm: "Đồng chí Tô, chị dâu Chu sao vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play