"Có phải con quên rồi không." Triệu Khác khoanh tay trước ngực nhìn chăm chú đứa con trai ngốc nghếch trước mặt: "Lúc Trương Hinh Vân mang thai Tiểu Du bảy tháng đã bị em họ con đẩy một cái."
Triệu Cẩn: "..."
"Nhớ kỹ!" Triệu Khác xoa đầu cậu, xoay người đi ra ngoài nó: "Ngày mai nói 'xin lỗi' với Tiểu Nhu Nhi. Còn nữa, đừng có suốt ngày nghĩ ngợi linh tinh, nếu có thời gian tìm một cây gậy trúc luyện tập chân đi. Xem dì Tô ngày nào cũng cõng con đi đi về về, không thấy phiền sao!"
"... Ba, con còn chưa tắm đâu!"
"Chậc!" Triệu Khác khịt mũi, xoay người ôm lấy Triệu Cẩn, đi ra ngoài không ngừng than thở: "Con nói xem sinh con trai làm gì, chưa đủ phiền à."
"Hi hi" Triệu Cẩn tựa đầu lên vai Triệu Khác, lau nước mắt trên mặt, ngây ngô nói: "Đến lúc ba già rồi, con sẽ cõng ba..."...
Tô Mai mơ màng ngủ chỉ cảm thấy cả người nóng ran, vươn tay chạm phải dòng nước ẩm ướt, sợ đến mức giật mình, 'hừm' một cái bật dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play