"Không cần, không cần, tôi có thể vác nó đi được" Cái này có là gì đâu, bộ đội ở quê phân phát lương thực, thành bao ngô, bao khoai lang, không phải tất cả là cô vác từng bao mang về nhà sao.
Chu Lan nhận lấy sọt tre mang ở trên lưng, khom lưng xuống nói: "Cảm ơn Trung đoàn phó Triệu, về nhà tôi sẽ ghi lại đã mượn bao nhiêu, lần tới trả chưa hết, thì một tháng tôi trả một ít..."
"Chỉ là một ít thức ăn thôi" Triệu Khác xua tay nói: "Nếu cô cảm thấy ấy náy, có thời gian thì giúp chăm sóc Tiểu Du của tôi vậy"
Tiểu Du nghe thấy ba gọi mình, từ trong phòng thất tha thất thiểu đi ra, ôm đồ chơi "a" lên một tiếng.
Tô Mai thu dọn đồ đạt ở trên bàn, kiểm tra xong cánh cửa gỗ được sơn màu đỏ đã lắp xong bên gian nhà đông tây, cầm hai gói kẹo sữa, nhét vào cho Chu Lan nói: "Đưa cho Đại Nha và Nhị Nha, ngọt lắm."
Nói xong, không đợi cô ấy từ chối, liền bước đến cửa lớn nói: "Tôi đã xem cửa rồi, làm rất đẹp, nào, mọi người cùng ăn kẹo đi, ăn xong lại giúp tôi làm việc."
Có chiến sĩ liền cười: "Chị dâu, cô sợ bọn tôi không làm việc cho cô sao? Nên mới đem kẹo hối lộ cho chúng tôi trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT