"Ừ." Trương Ninh đặt giấy cắt xuống, chạy bước nhỏ đuổi theo bước chân của cô ấy: "Hai chúng ta cùng nhau chuyển."
Tô Mai vừa muốn nói không cần đâu, cô ấy làm một mình là được rồi, quay đầu liền nhìn thấy Triệu Khác bế Tiểu Du Nhi tìm tới, lập tức không lên tiếng nữa.
Ngay cả như vậy, nhìn thấy Tô Mai từ trong kho để đồ khiêng cái giường tre đi ra, Triệu Khác vẫn nhíu mày lại, đặt Tiểu Du Nhi xuống, nhanh chóng bước qua nhận lấy, trách mắng: "Cũng đã nhìn thấy anh đi qua rồi, cũng không gọi anh lại giúp một tiếng."
"Ai nhìn thấy anh đi đây chứ? Có nhìn thấy đâu." Tô Mai giả ngốc nói: "Chị Trương cô có nhìn thấy Triệu Khác đi qua đây không?"
Trương Ninh vừa nãy không quay đầu lại, cũng thật sự không nhìn thấy anh đi tới, vì thế liền lắc đầu.
Triệu Khác khiêng cái giường, cong môi cười như không cười liếc nhìn Tô Mai một cái: "Xem ra là tôi không lọt nổi vào mắt của đồng chí Tô rồi!"
Tô Mai nghẹn lại, nhất thời không biết phải trả lời làm sao, vì thế liền chuyển chủ đề khác nói: "Tiểu Du Nhi tỉnh dậy lúc nào vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT