Mắt thấy cục diện có chút căng thẳng không thôi, Triệu Khác liền vàng giảng hòa nói: "Tôi thấy hay là thế này đi, của hồi môn không phải là còn lại một ít sao? Có phải chỉ bằng một cái ký hiệu là có thể nhận ra được hay không, chúng ta đi kiểm tra xem sao là biết rồi."
Cảnh quan Trương nhìn tư thế của hai người, chỉ tùy tiện là không thể đuổi đi được, vì thế liền đi lấy chìa khóa, mở nhà kho ra: "Này, những thứ này đều là được kéo lên từ phòng bí mật trong căn biệt thự của đồng chí Lưu Anh."
Hai người nhìn thấy vậy thì nhíu chặt mày, đồ đạc được đặt loạn hết cả lên, có một món đồ sứ còn bị sứt mất một miếng.
Cảnh quan Trương không được tự nhiên mà sờ mũi: "Mọi người cũng không biết được đồ cổ này nọ gì đó, thấy cũng không khác gì so với mấy cái hũ đựng thức ăn ở nhà, liền tùy tiện mà vứt đấy thôi."
Hai người không để ý tới ông ấy.
Triệu Khác bê cái hòm có chút méo mó lên, nhẹ nhàng đặt xuống, sau đó lại đi thu dọn những món đồ nhỏ trên mặt đất.
Lưu Văn Hạo đeo găng tay lên, lấy kính lúp ra, bắt đầu lần lượt quan sát từng cái một, món đầu tiên rất nhanh liền tìm được một ấn ký to bằng hạt gạo ở nơi bí ẩn dưới phần đáy, món thứ hai... lật qua lật lại cũng không tìm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT