Mắt thấy đã tới buổi trưa rồi, mấy người muốn rời đi, Triệu Khác ngăn lại không cho đi.
Ở cách bệnh viện không xa có quán cơm của quốc doanh, đại đầu bếp làm các món dược thiện rất ngon, Triệu Khác bế Tiểu Du dẫn mấy người họ qua đó, cách một đoạn đường cũng đã ngửi được mùi thơm của thịt, của dược liệu tỏa ra từ bên trong quán cơm.
Phương Đông Thăng hít sâu một hơi, cười nói: "Chú ngửi thấy mùi vị của gà tẩm rượu gạo với móng giò kho rồi đấy."
Vừa nghe, là biết đã từng đến ăn qua, không chỉ một hai lần.
Tống Quốc Hồng cũng cười: "Món sở trường nhất của đầu bếp Thường vẫn là cháo hũ."
Gạo lức ngâm qua một đêm cho vào trong cái hũ, thêm nước suối kéo từ trong núi bên ngoài thành vào, để trên lửa than nấu đun ở nhiệt độ thấp, đợi cho sôi sùng sục, cho cua hoặc cá đã rửa sạch và cắt khúc vào, dừng lại một chút, thêm lên bên trên rau mầm tươi mới, nêm gia vị, nếm thử một miếng, cái hương vị đó, thơm ngon tới mức có thể nổ tung trên đầu lưỡi.
Tống Quốc Hồng suy nghĩ, nhịn không được mà chảy nước miếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play