Đầu óc của Thẩm Gia Dự quay cuồng chậm rãi, suy nghĩ về câu hỏi của alpha. Khi nãy, khi tiên sinh hôn cậu, đầu cậu cảm thấy choáng váng, cơ thể cũng nhẹ bẫng đi, cảm giác đó thật kỳ lạ.
Cậu thiếu niên vô thức mở miệng: “Không—”
Cậu vừa mới mở miệng thì một tiếng chuông điện thoại gấp gáp vang lên, cắt ngang lời cậu.
Thẩm Gia Dự lập tức mở to mắt, lấy lại tinh thần, khuôn mặt lại nhanh chóng đỏ bừng.
“Tiên sinh… tiên sinh ơi, em… em ra nghe điện thoại một chút.” Thẩm Gia Dự ấp úng nói, như một con cá nhỏ bật dậy khỏi ghế sofa, trong trạng thái choáng váng chạy xuống, lấy chiếc điện thoại trên bàn, rồi vội vã chạy ra ngoài.
Chỉ còn lại alpha ngẩn ngơ ngồi trên sofa, mãi một lúc sau mới khẽ thở dài, mỉm cười khổ sở.
Nhưng anh cũng hiểu lý do tại sao cậu lại vội vã nghe điện thoại như vậy. Kể từ khi chuyện cha của cậu bị bệnh nặng, Thẩm Gia Dự luôn mang theo điện thoại bên mình, sợ bỏ lỡ bất kỳ cuộc gọi nào từ gia đình hay bệnh viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT