Văn Tuế Hành ôm chặt lấy Thẩm Gia Dự, trong đôi mắt xám bạc của anh phản chiếu gương mặt tái nhợt, yếu ớt của cậu. Trong ánh mắt của alpha tràn ngập sự đau lòng và xót xa.  
“Đừng sợ, uống thuốc trước đã.” Giọng nói trầm ấm của Văn Tuế Hành mang theo sức mạnh khiến người khác bất giác muốn dựa dẫm.  
Một viên thuốc nhanh chóng được đưa vào miệng Thẩm Gia Dự. Cậu lập tức nhận ra đó chính là loại thuốc cấp cứu mà cậu vẫn thường dùng khi phát bệnh.  
Chẳng lẽ… trên người Văn tiên sinh luôn mang theo thuốc của mình sao?  
Thẩm Gia Dự nuốt viên thuốc, nhưng cơn đau nhói ở tim vẫn khiến cậu không ngừng run rẩy trong vòng tay alpha. Cậu thở gấp từng nhịp nhỏ, nước mắt không ngừng chảy, khóe mắt đỏ ửng càng thêm xót xa.  
Dáng vẻ mong manh, đáng thương của cậu làm người đối diện không thể không đau lòng. Gương mặt vốn lạnh lùng, cương nghị của Văn Tuế Hành cũng nhíu mày, trái tim như bị bóp nghẹt. Anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của thiếu niên trong lòng mình.  
Buổi lễ khai giảng phải tạm dừng vì tình huống khẩn cấp. Nhà trường nhanh chóng cử người xuống kiểm tra tình hình, còn Chu Dĩ cũng lập tức chạy đến.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play