Sau khi đăng ký xong, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn dắt theo cậu bé đi xem hai thửa ruộng nhà mình. Phải nói sao nhỉ? Hai thửa ruộng này vậy mà lại ở tận cuối cùng, không nói đến việc cách thôn An Cư xa nhất, chỉ cách ruộng của thôn ngoài một con mương nhỏ.
Hơn nữa, địa thế bên này rất cao, nếu gặp hạn hán thiếu nước thì việc tưới tiêu sẽ rất khó khăn. Nhưng nếu gặp lũ lụt thì do địa thế cao nên thửa ruộng này sẽ không bị ngập, do đó thửa ruộng này chỉ có thể nói là không tốt cũng không xấu!
Dù sao họ cũng không dựa vào hai thửa ruộng này để kiếm sống nên ruộng tốt hay xấu cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Sau này họ sẽ giống như mọi người, nên trồng cái gì thì trồng cái đó, không quan tâm đến chuyện khác.
Bạch San San nhìn thấy đứa bé trai lạ mặt đi theo sau anh cả và Lý Trình Trình, trong lòng nảy sinh ý định đổ vấy đứa bé này cho Lý Trình Trình. Cô ta muốn mọi người nghĩ đây là con của Lý Trình Trình với người khác. Nhưng mà tuổi tác không khớp, Lý Trình Trình mới mười tám tuổi, làm sao có thể sinh con khi mới mười hoặc mười một tuổi? Cho dù cô ta nói ra cũng chẳng ai tin. Vậy nên, kế hoạch đổ vấy cho Lý Trình Trình thất bại.
Cô ta cũng không thể đổ lỗi cho anh cả. Nếu gia đình có người mang tiếng xấu thì danh tiếng của cô ta cũng bị ảnh hưởng, đương nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến việc học hành và hôn nhân của cô ta sau này.
Nhìn ba người họ sánh bước bên nhau, Bạch San San vô cùng tức giận. Tại sao anh cả lại bằng lòng nuôi dưỡng một người ngoài mà không nuôi người em gái là cô ta chứ?
Không phải cô ta mới là người nhà của anh sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT