Mặc dù không thể giúp Hạ Vân Lai giàu sang phú quý nhưng ít nhất cậu ấy cũng có thể kiếm được một khoản tiền nhỏ để dần dần có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cuối tháng mười, thôn An Cư bắt đầu gặt lúa mùa. Thời tiết lúc này rất đẹp, trời cao không khí thoáng đãng. Lúa mùa được nhanh chóng thu hoạch xong. Sau khi đập lúa và phơi khô, người dân trong thôn nộp thóc công trước, phần còn lại cất vào kho. Đến cuối năm, thóc sẽ được chia cho người dân trong thôn theo công điểm.
Rơm rạ sau khi phơi khô cũng được bó thành từng bó lớn, sau đó chia đều cho từng hộ gia đình theo khẩu phần.
Bạch Đại Sơn và Bạch lão nhị dùng xe rùa chở rơm về nhà, xếp vào lán đựng rơm đơn giản trong sân, để tránh trời mưa rơm bị ướt, rơm ướt sẽ không thể nấu cơm được.
Củi được xếp trong nhà củi, rơm chỉ có thể xếp trong lán đựng rơm. Bởi vì rơm nhiều và cồng kềnh, cần nhiều chỗ, nhà củi không thể chứa được nhiều rơm như vậy.
Lý Trình Trình rót hai cốc nước ấm, bưng ra cho họ: "Mọi người vất vả rồi."
"Không vất vả." Bạch lão nhị lắc đầu. Cậu ta duỗi tay nhận lấy ly trà mà Lý Trình Trình đưa qua. Nhìn cuộc sống rực rỡ của anh cả, Bạch lão nhị hâm mộ không chịu được, cậu ta cũng rất muốn trải qua cuộc sống có vợ con và giường ấm tốt đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play