Trong đoạn ký ức kia, tài sản nhà bọn họ có một khoản gần bốn trăm tệ là tiền riêng của Bạch Đại Sơn, phần còn lại là do bán trái cây rừng kiếm được, không biết trong đoạn ký ức này của Bạch Đại Sơn thì sẽ như thế nào.
Anh đưa cho nhà họ Lý ba trăm tệ tiền sính lễ, trong nhà vẫn còn hơn bảy trăm tệ, nói cách khác, Bạch Đại Sơn có hơn một nghìn tệ, cho dù nhìn khắp thôn An Cư cũng không tìm được một người nào giàu có như vậy, có một số nhà đông nhân khẩu, cả gia đình cùng nhau tích góp thì có thể tích đủ một nghìn tệ.
Bạch Đại Sơn ăn ngay nói thật: "Có một số là tiền anh nhận được lúc phân gia, có một số tiền là do anh dành dụm được, còn có một số tiền anh kiếm được từ việc bán chim ngói và chim sẻ."
Lý Trình Trình hiểu rõ gật đầu: "Vậy ngày mai chúng ta đi lên trấn thử xem dâu tằm có bán được hay không, nếu như có thể, chúng ta có thể kiếm được không ít tiền từ cây dâu tằm này."
Chờ sau khi bán hết số dâu tằm trên cây thì bọn họ có thể làm đậu phụ lá dâu bán, chỉ cần chăm sóc tốt cây dâu tằm này là có thể kiếm đủ tiền cho hai người bọn họ dùng, bọn họ ở nông thôn nên ngoài ăn uống ra thì rất ít chỗ để bọn họ phải tiêu tiền.
Nhưng bọn họ vẫn phải kiếm tiền và tiết kiệm tiền, vì sau này bọn họ còn phải nuôi con nữa.
"Bạch Lão Đại, anh lên núi giúp em hái một bao lá cây to không có độc, sau đó gọi Bạch Thư Lễ và Bạch Thư Yên, em có chuyện muốn tìm bọn họ." Cô muốn giữ lá dâu tằm lại để làm đậu phụ lá dâu nên không nỡ dùng lá dâu tằm để gói quả dâu tằm.
"Được, em xuống đây trước đi, lát nữa anh leo lên hái giúp em." Bạch Đại Sơn mở rộng vòng tay về phía Lý Trình Trình, mặc kệ có kiếm được tiền hay không, cũng đều phải thử làm một lần.
Lý Trình Trình đưa sọt cho Bạch Đại Sơn, sau đó nghịch ngợm cười: "Bạch Lão Đại, anh có thể đỡ được em không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT