Đơn giản chỉ vì Lý Trình Trình không muốn Bạch San San tới nhà cô mà thôi.
Sau khi nhà họ Trình đưa quan tài Trình Tuyết Dương về đến nơi, bọn họ đã tổ chức một buổi tang lễ hoành tráng cho bà ấy rồi mới chôn cất bà ấy tại nghĩa trang nhà họ Trình.
Lúc Lý Trình Trình quỳ lạy trước ngôi mộ mới của bà nội, Lý Trình Trình đã nghe thấy tiếng hai chữ "Cảm ơn" từ nơi xa xôi vọng lại.
Lý Trình Trình biết đây là bà nội đang muốn cảm ơn cô vì đã giúp bà ấy tìm lại gia đình, để bà ấy trở về với cội nguồn, trở về bên cha mẹ của bà ấy, cuối cùng bà ấy cũng không còn là một cô hồn dã quỷ nữa.
Đối với Lý Trình Trình mà nói thì thật ra cô cũng không có làm gì cả, hơn nữa bà nội cũng đã đưa cho cô ba rương vàng lớn, cho nên bà nội không cần phải nói lời cảm ơn với cô đâu, nhưng bà nội cũng không nói nên xử lý cái rương vàng lớn còn lại như thế nào, cô cũng không biết nên xử lý nó thế nào nên tạm thời cứ để yên ở đó đi!
Sau khi nhập mộ Trình Tuyết Dương vào nghĩa trang nhà họ Trình, thì mọi người cũng rời đi, không bao lâu sau thì có người cầm bát máu chó mực đổ lên bia mộ mới toanh của Trình Tuyết Dương.
Một bà cụ khoảng sáu mươi tuổi nghiến răng nghiến lợi nói: "Trình Tuyết Dương, không ngờ cô còn có thể lợi hại như vậy, cô cũng đã chết nhiều năm như vậy, mà vẫn có thể hủy hoại thanh danh của tôi. Nhưng như vậy thì có ích gì chứ? Cô đã chịu khổ sở cả đời, còn tôi thì được hưởng thụ cả đời!"
"Dám tranh giành đàn ông với tôi, không biết tự lượng sức mình."
"Trình Tuyết Dương, cô chính là thủ hạ bại tướng của tôi!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT