Điền Khả Khả cẩn thận đưa tay chạm vào má của em bé rồi nói: "Em bé nhìn nhỏ xíu, giống như mèo con mới sinh vậy."
Hoàng Tú Tuệ đưa tay xoa đầu Điền Khả Khả, mỉm cười: "Lúc con mới sinh cũng nhỏ như thế này thôi, ai mới sinh ra cũng vậy cả. Sao mà em bé giống mèo con được? Em bé lớn hơn mèo con nhiều mà!"
Nhìn Hoàng Tú Tuệ và Điền Khả Khả trò chuyện với em bé, Hoàng Tú Lan tràn đầy niềm vui. Cô ấy và Bạch Vân Sơn đã có con, một nhà ba người đã thực sự viên mãn.
Sinh thường không cần ở bệnh viện lâu. Thời đại này phần lớn mọi người sinh xong chỉ ở bệnh viện một đêm rồi về nhà vì sợ tốn tiền, nhưng Hoàng Tú Lan ở lại hai ngày mới xuất viện về nhà.
Tuy Bạch Vân Sơn chưa từng có con, nhưng bởi vì từng chăm sóc Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa, nên cậu ta cũng khá có kinh nghiệm. Cho dù không có ba mẹ, cậu ta cũng có thể tự mình chăm sóc Hoàng Tú Lan và đứa bé.
Thế nhưng mẹ của Hoàng Tú Lan sao nỡ để con gái chịu khổ? Hiện tại ngoài đồng cũng không có việc gì, nên bà ấy đến giúp chăm sóc Hoàng Tú Lan trong thời gian ở cữ, để Bạch Vân Sơn được nhẹ nhàng hơn.
Mẹ Hoàng Tú Lan chỉ chăm con gái, không lo việc của đứa trẻ, mà giao toàn bộ cho Bạch Vân Sơn để tạo mối quan hệ cha con. Làm vậy cũng có thể khiến Bạch Vân Sơn hiểu nuôi con vất vả thế nào, để cậu ta biết thương vợ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT