Lý Trình Trình vừa nghĩ tới, trong sơn động của mình có rất nhiều đồ rồi nhưng không có mấy thứ như thịt dê, thịt bò, cô quyết định, qua hai mùa đông nữa, cô sẽ tự lái xe tới thảo nguyên mua một ít, mua thêm cả sách dê, sách bò về bán lẩu sách dê, lẩu sách bò.
Trình Tuyết Dương và hai người giúp việc cùng nhau nấu một bàn cơm thịnh soạn, thịt bò với thịt dê đều thái lát mỏng, nhúng vào canh nóng vài giây là ăn được, loại thịt tươi mới như thế này ăn là ngon nhất.
Làm một bàn ăn phong phú xong, đương nhiên không thể ăn một mình, thế là cô gọi cả Bạch lão nhị và Hoàng Tú Lan ở bên cạnh sang, mọi người ngồi vây chật bàn, còn may không phải là bàn vuông như lúc trước, nếu không không thể ngồi nhiều người thế này.
Bàn ăn nhà Lý Trình Trình đã đổi thành bàn tròn lớn như của nhà họ Quý, đủ để mười mấy, hai mươi người ngồi.
Bây giờ Bạch Thiều Quang đã hơn một tuổi, có thể ngồi ăn cơm, người giúp việc đặt cậu bé lên ghế ăn cho trẻ em, đút cho Bạch Thiều Quang ăn no trước rồi bà ấy mới ăn, hai người giúp việc nhà Lý Trình Trình giống như người thân trong nhà, đều ngồi trên bàn cùng ăn, đồ ăn cũng như họ.
Thức ăn của hai người, Lý Trình Trình vẫn nuôi được.
Phúc lợi lẫn đãi ngộ của nhà cô tốt, đương nhiên người giúp việc sẽ không muốn đổi chủ nhà, dù sao chẳng gia đình nào cung cấp được phúc lợi và đãi ngộ như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT